Yêu Hồ Đế Quân

Chương 19: Cứu Bạch Thiển


"bởi vì ta thích huynh..từ huynh cứu ta khỏi Báo Yêu ta đã không quên được huynh rồi..."

Trường Đình cúi mặt xuống có chút buồn nói.

"ta và nàng không có kết quả tốt đâu..".

Hàn Hạo thở dài nói.

"là do huynh hiểu lầm Hồ Tộc đều là tam thúc hạ thủ muội cùng mọi người đều không biết gì..".

Trường Đình nhìn Hàn Hạo chân thành nói.

"không nhắc chuyện này nữa..".

Hàn Hạo giơ tay cản lại Trường Đình rồi nhìn Khổng Tước nói.

"đưa ta đến chỗ Bạch Thiển..".

Khổng Tước cười vui vẻ nói.

"được..".

Nói xong tay phẩy đi cuốn lấy hai người hóa thành hỏa quang bay về chỗ của Bạch Thiển.

Phút chốc ba người về đến nơi mà Bạch Thiển chữa trị.

"không ngờ tiểu tử ngươi lại có thể khống chế được Tiên Thiên Thần Băng...".

Khổng Tước cười khen ngợi Hàn Hạo.

"chỉ là cơ may trùng hợp mà thôi đại nhân quá khen..".

Hàn Hạo không lấy làm kiêu ngạo nói nhẹ.

"Bạch Thiển Hàn Độc đã xâm nhập vào đến lục phủ ngũ tạng may có Khổng Tước đại nhân nếu không chắc đã nhập tim rồi..".

Hàn Hạo nhìn Bạch Thiển tay sờ nên trán nàng cảm nhận hàn khí đang mất kiểm sóat trong cơ thể nàng công phá khắp nơi rất kinh ngạc nói hắn không ngờ rằng Băng Phách có thể vượt cấp khiêu chiến quả thật là kinh người nhưng hắn cũng phải chịu phản phệ đau đớn khi Hàn Độc khắp người tác quái Hàn Hạo thở dài nói.

" ngươi định khi nào thì rút ra Hàn Độc..".

Khổng Tước lo lắng nhìn qua Bạch Thiển rồi nhìn lại Hàn Hạo nói.

"ngay bây giờ nhưng đại nhân có thể ra ngòai chờ được không ta quả thực có chút không tiện..".

Hàn Hạo nhìn Khổng Tước cười nhẹ nói.

"đại nhân chúng ta ra ngòai đi để cho Hàn đại ca rút ra Hàn Độc trên người Bạch tỷ..".

Trường Đình dường như nhớ lại lần trước Hàn Hạo hôn nàng thì đỏ bừng mặt kéo Khổng Tước rời khỏi.

"nha đầu ngốc..".

Hàn Hạo sờ sờ sống mũi cười nhẹ nhìn Bạch Thiển nói.

"chắc cô phải chịu khổ rồi ta sẽ giúp cô lần này..".

Nói xong cúi xuống hôn nhẹ nên môi Bạch Thiển Băng Phách đã hòan tòan thay thế trái tim Hàn Hạo xoay chuyển Hàn Độc trong cơ thể Bạch Thiển từ từ truyền qua miệng Hàn Hạo bị rút đi mặt Bạch Thiển từ từ có khí sắc tốt hơn không còn trắng bệch nữa hai mắt từ từ mở ra thấy Hàn Hạo thì giật mình tay đánh nên vai hắn.

"bốp.."!.

"được rồi ta đã rút Hàn Độc ra khỏi người ngươi rồi cũng coi như phần thưởng đi tạm biệt..".

Hàn Hạo cười vô sỉ lắc mình tránh đi quay người muốn đi.

"Hàn Hạo ngươi đứng lại cùng ta về Thanh Khâu..".
Bạch Thiển mặt mũi đỏ bừng cố gắng gọi Hàn Hạo nàng mấy vạn năm qua chưa từng thử qua đường đường Cửu Vĩ Hồ không ngờ bị người cướp đi lần đầu tức giận phát hỏa nhưng lại ngượng chín cả mặt.

"ta không thể ta phải đi bắt Hồ Ly Tai Xám bắt hắn trả giá thù này nếu cùng các ngươi có liên quan Hồ Tộc đợi lửa giận của ta đi..",

Hàn Hạo lắc đầu nói rồi hóa thành huyết quang biến mất.

"Hàn Hạo..".

Bạch Thiển vội hét lớn.

"Bạch tỷ ngươi tỉnh rồi ..?".

Trường Đình chạy vào thấy đã ngồi dậy được Bạch Thiển thì vui mừng nói.

"ừm..".

Bạch Thiển gật đầu nói.

"Bạch tỷ Hàn đại ca đâu rồi?".

Trường Đình nhìn xung quanh không thấy Hàn Hạo thì giật mình vội hỏi.

"đồ vô lương tâm hắn vừa đi rồi..".

Bạch Thiển thở dài giọng nói mang theo vài phần tức giận.

"Hàn đại ca..".

Trường Đình nhìn về phía xa nói nhẹ.

"gia gia,phụ mẫu ta làm đúng hay sai...".

Hàn Hạo ngồi trên đỉnh núi nhìn chân trời phía xa nói nhẹ.

"may ta có Huyết Thần Tử này nghịch thiên thể chất nếu không mấy lần phản phệ của Băng Phách ta đã chết rồi..".

"Tiên Thiên Thần Vật đều làm cho Thần Cảnh kiêng dè ba phần bây giờ ta mới hiểu..".

"nếu ta có thể mượn Băng Phách rồi lột xác thành Tiên Thiên Thần Thú thì Thần Cảnh đều phải nể ta ba phần..".

Hàn Hạo ý nghĩ có chút táo bạo nói.

"ta cảng giới đã vững chắc trước tiên nếm thử Băng Giới vậy..".

Hàn Hạo ngồi xếp bằng bên ngòai im lặng như tảng đá bên trong lại cuồn cuộn như sóng biển Hàn Hạo cùng Băng Phách như làm một thể từng đạo pháp tắc từ từ dung vào Băng Phách Hàn Hạo thần thức nhìn lại thấy một mảnh bao la Băng Giới đang từ từ cùng từng đạo pháp tắc xây dựng như từng khối gạch xây nên căn nhà lớn.

"cảm giác có chút trống rỗng..đây là Không Gian pháp tắc..".

Hàn Hạo bật thốt nên kinh ngạc nói không ngờ bên trong Băng Phách tồn tại một đạo Không Gian pháp tắc quả thật nghịch thiên Không Gian pháp tắc vô cùng quý giá chỉ đến Thần Cảnh mới có cơ hội tham thấu Hàn Hạo thật là biến thái cơ duyên...con riêng của trời...

"một tia Không Gian pháp tắc này đủ ta dùng vậy..".

Hàn Hạo cười khổ tự nhủ rồi bắt đầu lĩnh ngộ muốn dung vào trong Băng Giới của mình..

"chính là cảm giác này..".

Không biết bao lâu sau Hàn Hạo mở ra hai mắt hai tay đánh ra một chưởng mồm nói nhẹ.

"Địa Lôi Phong Băng chưởng..".

"na di...".

Thân ảnh Hàn Hạo đột nhiên tiêu thất.
Đăng bởi: